NBBS: Chào mừng quý thính giả trở lại với podcast NBBS. Podcast số 10 này là phần phỏng vấn giữa Giáo sư Hassell and Bác Sĩ Walker về Ung thư cổ tử cung được mô phỏng lại bằng tiếng Việt dưới sự giúp đỡ của Bs Huy (trong vai Bs Hassell) và Bs Mai Anh (trong vai Bs Walker). Bản phỏng vấn gốc bằng tiếng Anh được đăng ở podcast số 9 trước đó.
NBBS: Xin chào mừng quý thính giả trở lại với podcast NBBS. Tôi là Bác Sĩ Lewis Hassell, người điều khiển chương trình podcast ngày hôm nay, và tôi rất hân hạnh được giới thiệu với quý thính giả Bác Sĩ Joan Walker. Bác sĩ Walker là giáo sư ung thư phụ khoa tại Đại học Oklahoma. Bác Sĩ là một chuyên gia nổi tiếng tại Hoa Kỳ và quốc tế về các chủ đề ung thư phụ khoa với sự quan tâm đặc biệt đến ung thư cổ tử cung. Bác sĩ Walker nhiều lần chia sẻ với tôi rằng bác sĩ mong muốn không còn ai phải chết vì căn bệnh này. Vì vậy, tôi nghĩ rằng điều đó mang lại cho quý thính giả một định hướng về triết lý và tính cách của Bác Sĩ. Xin đón chào Bác Sĩ Walker đến với podcast NBBS
Bác sĩ Walker: Vâng, cảm ơn Bác Sĩ Hassell, tôi rất vui khi được đên đây.
NBBS:Trước hết, chúng ta có thể nói một chút về tình hình ung thư cổ tử cung trên thế giới. Căn bệnh này có phải đang là một vấn đề lớn hiện nay?
Bác sĩ Walker: Đúng vậy. Đó là nguyên nhân tử vong số một của phụ nữ. Thật không may là mặc dù đây là một căn bệnh hoàn toàn có thể phòng ngừa được nhưng vẫn có khoảng 400.000 người bị ung thư cổ tử cung mỗi năm trên thế giới, và ngay tại Hoa Kỳ cũng không tốt hơn, giống như tình hình COVID hiện tại. Tại Hoa Kỳ có khoảng 12.000 đến 14.000 người bị ung thư cổ tử cung và 4.000 người chết mỗi năm.
NBBS: Vâng, hình như, ít nhất là ở Hoa Kỳ và tôi nghĩ có thể cả trên thế giới, rằng các bệnh nhân trong các quần thể khác nhau bị ảnh hưởng bệnh khác nhau. Xin Bác Sĩ cho biết lý do tại sao có sự khác biệt về căn bệnh này giữa các nhóm người thuộc thành phần kinh tế xã hội khác nhau hoặc các dân tộc khác nhau
Bác sĩ Walker: Ở Mỹ, đó là một vấn đề của dân chúng tại các miền nông thôn. Nó cũng là một vấn đề thứ phát sau khi phụ nữ được thắt ống dẫn trứng. Phụ nữ ở Mỹ bắt buộc phải làm Pap smear trước khi được kê đơn thuốc tránh thai. Điều này vô tình khiến cho việc kiểm soát sàng lọc ung thư cổ tử cung ở phụ nữ trong độ tuổi sinh sản được thực hiện khá tốt. Tuy nhiên nếu sau một khoảng thời gian nào đó, những phụ nữ này chọn một biện pháp tránh thai khác, như thắt ống dẫn trứng và không cần được kê đơn thuốc tránh thai định kỳ nữa, họ có xu hướng biến mất và không trở lại khám định kỳ nữa.
Ngoài ra những phụ nữ vô sinh, hoặc bị bệnh béo phì, hoặc đã mãn kinh và cả những phụ nữ đã làm thủ tục triệt sản, có xu hướng bị ung thư cổ tử cung cao hơn do thiếu ý thức chăm sóc sức khỏe. Ở Oklahoma, mọi người đều tin rằng “nếu cái gì không bị hư hỏng, thì không cần phải sửa chữa “. Và tôi chắc chắn rằng đó là trường hợp tương tự ở châu Phi, Ấn Độ, và Đông Nam Á. Bệnh nhân chỉ đi khám bác sĩ khi có triệu chứng, và thật không may, họ không đi khám cho đến khi triệu chứng trở nên trầm trọng như chảy máu không ngừng, suy thận nặng, hoặc một số vấn đề lớn khác.
Vâng, và một lần nữa tôi muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của tiêm chủng vắc xin chống HPV để phòng ngừa ung thư cổ tử cung. Tất cả mọi người trong lứa tuổi từ 9 đến 45 tuổi đều đủ điều kiện để được tiêm vắc-xin HPV. Và độ tuổi tối ưu là trước tuổi dậy thì. Vì vậy, giữa 9 và 12 tuổi là lý tưởng nhất. Ở Hoa Kỳ, vắc-xin rất tốn kém. Có lẽ phải tốn khoảng 1000 dollars để được tiêm đầy đủ ba liều vắc-xin. Ở Việt Nam, tốn khoảng 4 triệu đồng cả 3 liều. Nếu bạn được tiêm chủng khi còn trẻ, bạn không cần ba mũi tiêm. Vắc-xin có hiệu quả tốt nhất khi bạn còn trẻ. Và việc cần bao nhiêu liều cho những người trẻ, vẫn là vấn đề gây tranh cãi, giống như COVID vắc xin. Nhưng ngay bây giờ, những người lớn tuổi cần ba mũi tiêm, nhưng những người trẻ tuổi chỉ cần 2.
Có nhiều loại vắc-xin chống HPV, nhưng nói chung ở Hoa Kỳ, chúng tôi đang sử dụng Gardasil, một loại vắc-xin phòng ngừa được 9 chủng HPV. Và chúng tôi có một thử nghiệm lâm sàng mà chúng tôi đang làm ngay tại Oklahoma, nơi tất cả các bệnh nhân ung thư cổ tử cung của chúng tôi, đang trở thành những người ủng hộ vắc-xin. Có một phong trào chống vắc-xin ở Hoa Kỳ, và tôi nghĩ có lẽ trên toàn thế giới cũng xảy ra tình trạng tương tự, kể từ khi vắc-xin Covid được chính thức cấp phép. Rất nhiều bà mẹ sợ đưa con cái họ đi tiêm chủng vì những thông tin sai lệch. Do đó, chúng tôi đang cố gắng có tất cả bệnh nhân bị ung thư cổ tử cung và tất cả những người khác đã bị ảnh hưởng bởi HPV (ung thư âm hộ, ung thư amidan hoặc ung thư hậu môn). Không cần phải biết loại ung thư nào do HPV gây nên, chúng tôi đang cố gắng giáo dục họ bằng một video và cố gắng để họ trở thành những người ủng hộ vắc-xin và lan truyền điều này với cộng đồng của họ.
NBBS: Tôi nghĩ rằng đó là một điểm rất quan trọng để nhận ra rằng để ngăn ngừa căn bệnh này, phải có các dịch vụ tiêm phòng và kiểm tra định kỳ. Nhưng chúng ta hãy quay trở lại một điều để đảm bảo rằng thính giả của chúng ta hiểu được mối liên hệ rất trực tiếp giữa virus u nhú ở người (HPV) và ung thư cổ tử cung, cũng như các bệnh ung thư khác mà bác sĩ đã đề cập. Làm thế nào điều đó xảy ra? Khi nào ta có thể nhiễm HPV? Làm thế nào từ việc nhiễm HPV diễn tiến đến ung thư? Và quá trình này thường mất bao nhiêu thời gian?
Bác sĩ Walker: Vâng, đây là những câu hỏi rất hay. Tôi ước tôi có thể chiếu các slide của tôi. Tôi có một slide về lịch sử tự nhiên cho thấy rằng mọi người có xu hướng quan hệ tình dục khoảng 15 hoặc 16 tuổi ở Hoa Kỳ. Tôi không biết rõ giáo dục về sự khởi đầu tình dục trong các quần thể xã hội khác nhau ra sao. Nhưng chúng ta phải tiêm vắc-xin HPV cho các em trước khi có kinh nguyệt để tránh có người bị nhiễm bệnh lần giao hợp đầu tiên.
Rất nhiều bệnh nhân của chúng tôi bị ung thư cổ tử cung ở Mỹ vì họ không được tiêm phòng cho đến khi họ nhận ra họ cần vắc-xin, và đó thường là sau khi họ đã có quan hệ tình dục và lúc đó đã quá muộn. Do đó, các bà mẹ muốn bảo vệ con cái của họ không được suy nghĩ và được giáo dục về tình dục cho đến khi họ nghĩ rằng con họ sẽ cần. Và nếu họ đợi cho đến khi các em 16 hoặc 17 tuổi, thì đã quá muộn: các em đã có quan hệ tình dục rồi. Vì vậy, mong muốn của tôi là chúng ta nên bắt đầu tiêm chủng cho các em lúc 9 tuổi. Tôi chỉ hy vọng rằng nếu chúng ta nỗ lực cố gắng để tất cả các em thiếu nhi được tiêm chủng vắc xin bắt đầu từ lúc 9 tuổi, có thể đến năm 12 tuổi, chúng ta đã hoàn thành mục tiêu. Tiêm chủng vắc-xin phòng ngừa cần phải được thực hiện xong xuôi ở tuổi 12.
Và việc tiếp cận với vắc-xin hy vọng sẽ được cải thiện ở các quốc gia khác. Bây giờ COVID đã được quảng cáo rất tốt và ước muốn công bằng xã hội của Hoa Kỳ để cung cấp vắc-xin cho các quốc gia khác đã được chứng minh tốt với COVID. Tôi hy vọng điều đó sẽ thức tỉnh tất cả với sự công nhận rằng nếu chúng ta tiêm vắc-xin cho toàn thế giới, tất cả chúng ta đều sẽ tốt lành hơn. Và việc cung cấp những loại vắc-xin đó với giá thấp là một điều cần thiết. Việc công ty dược phẩm Merck cấp phép bằng sáng chế tiêm chủng của họ cho các quốc gia khác như chúng ta đang làm với COVID, khiến vắc-xin được sản xuất trên toàn thế giới và khiến châu Phi, Ấn Độ và Đông Nam Á tăng tốc tiêm chủng thực là một điều đáng mừng. Vì vậy, hy vọng COVID sẽ là một thí dụ tốt. Hy vọng rằng, chúng ta sẽ hiểu cách chăm sóc cho tất cả mọi người trên thế giới tốt hơn.
Và có thể ung thư cổ tử cung sẽ biến mất. Nhưng tôi đã nói cùng điều này khi HIV xảy ra. Tôi nghĩ: “Ồ, mọi người sẽ đeo bao cao su. Và sẽ không còn bất kỳ bệnh ung thư cổ tử cung nào nữa, bởi vì mọi người sẽ sợ quan hệ tình dục bừa bãi.” Nhưng lối suy nghĩ đó đã hoàn toàn sai.
NBBS: Vậy vắc-xin HPV an toàn như thế nào? Bác Sĩ đã đề cập đến cần ba liều vắc-xin mới đủ độ cho các trẻ em và cũng có nói rằng một số phụ nữ lớn tuổi hơn cũng có thể đủ điều kiện để tiêm vắc-xin. Xin Bác Sĩ hãy nói thêm về vấn đề này.
Bác sĩ Walker: Vâng, như tôi đã nói cần chích đủ các liều vắc-xin trước tuổi 12, đó là trường hợp lý tưởng nhất. Tại Hoa Kỳ, các em dược tiêm chủng vắc-xin miễn phí qua chương trình tiêm chủng cho trẻ em trên toàn nước.
Tôi muốn nói một điều hữu ích là HPV là nguyên nhân của nhiều loại ung thư khác ngoài ung thư cổ tử cung. Thật ra nó cũng là một nguyên nhân gây ung thư amidan. Đã có nhiều người có tiếng tăm đã bị ung thư amidan và nguyên nhân là do HPV gây ra. Điều này giúp chúng ta có thể gọi nó là vắc-xin phòng ngừa ung thư chứ không phải là vắc-xin cho các bệnh lây truyền qua đường tình dục. Khi được coi là một loại vắc-xin chống ung thư, thì có thể giúp các bà mẹ sẵn sàng cho trẻ em tiêm chủng ở lứa tuổi 9-12.
Có những người chỉ có một mối quan hệ một vợ một chồng cho đến khi cái chết của người phối ngẫu, hoặc ly hôn hoặc vì một lý do gì khác. Những người này có thể lựa chọn tiêm vắc-xin ở độ tuổi lớn hơn. Thí dụ như một phụ nữ 30 tuổi mất chồng vì bất cứ lý do gì. Cô ấy có thể chọn tiêm vắc-xin vì đã không được tiêm vắc-xin khi còn nhỏ, trước khi cô ấy có một mối quan hệ tình dục mới mà không sợ bị ung thư. Vì vậy, có những người chọn tiêm vắc-xin khi đã lớn tuổi hơn.
Tại Hoa Kỳ có một luật liên bang bảo vệ các bác sĩ và công ty dược phẩm khỏi các vụ kiện nếu có biến chứng do vắc-xin xảy ra. Thế nên các bác sĩ nên theo nhãn thuốc để đảm bảo rằng việc tiêm chủng được đưa ra đúng với các chỉ định thích hợp. Trước đây vắc-xin HPV chỉ được chỉ định cho lứa tuổi 9 đến 18 tuổi, rồi sau đó được tăng lên đến 26 tuổi và bây giờ đã lên đến 45 tuổi. Vì vậy, các bác sĩ có thể tiêm phòng một cách an toàn cho những người ở độ tuổi đó từ 9 đến 45 tuổi vì bất kỳ lý do gì: bệnh nhân cảm thấy cần nó hoặc bác sĩ cảm thấy nó được chỉ định cho bệnh nhân. Và thông thường, là do có sự thay đổi trong bạn tình.
NBBS: Chúng ta đã nói một chút về sàng lọc và xét nghiệm PAP và cũng có nơi họ đang làm xét nghiệm HPV thay vì xét nghiệm pap. Cứ bao nhiêu lâu thì các phụ nữ nên được sàng lọc trên thế giới ngày nay và có thể ở các quốc gia mà bác sĩ biết không có một chương trình sàng lọc mạnh mẽ thì bác sĩ sẽ khuyên họ nên làm gì?
Bác sĩ Walker: Có một hiện tượng đáng lưu ý tại Nhật Bản, nhưng không thể được khái quát hóa cho tất cả các quốc gia. Ở Nhật Bản, có những ung thư biểu mô tuyến của cổ tử cung âm tính với HPV. Ung thư này phổ biến hơn ở các phụ nữ Á Châu so với phụ nữ Mỹ. Do đó tôi khuyên các phụ nữ tại các nước Á Châu nên sàng lọc PAP vì nguyên do này và vì chúng ta không muốn sàng lọc ung thư mà lại bỏ lỡ một số bệnh nhân dù tuân thủ nhưng sau đó không được khám đúng bệnh mới là một điẻu rất đáng tiếc.
Tại Hoa Kỳ, chúng tôi xét nghiệm HPV cộng với PAP. Cách xét nghiệm này đã được thực hiện trong một thời gian khá dài và nó rất hiệu quả và cứ sau năm năm mới cần làm lại nếu cả hai xét nghiệm đều là âm tính . Cách suy nghĩ hiện nay là chúng ta chỉ cần xét nghiệm HPV thôi, bởi vì HPV là một xét nghiệm nhạy cảm hơn nhiều, so với PAP và nó cũng không cho những kết quả khó lựa chọn cách chữa trị như ASCUS (hay tế bào gai không điển hình có ý nghĩa chưa xác định), hoặc LSIL (tức là tân sinh trong biểu mô gai độ thấp), hoặc HSIL (tân sinh trong biểu mô gai độ cao). Nhưng nếu xét nghiệm HPV dương tính, thì bác sĩ vẫn cần phải xét nghiệm PAP để biết chữa trị ra sao. Và có vẻ như chúng ta đi ngược trở lại một bước, nhưng chúng ta nên làm HPV.
Nếu xét nghiệm HPV âm tính, thì không cần phải làm Pap. Nhưng nếu xét nghiệm HPV dương tính, thì sẽ làm Pap để biết được phải làm gì tiếp theo. Vì vậy, chỉ xét nghiệm HPV thôi đỡ tốn kém nhiều, nhưng thật khó chấp nhận cho các bác sĩ phụ khoa. Tôi cần thừa nhận điều đó. Trên thế giới, có lẽ cách hiệu quả nhất là chỉ làm xét nghiệm HPV . Nhưng một lần nữa, Á châu là một trường hợp đặc biệt, còn tôi không biết chăc về các quốc gia khác. Chúng tôi không có đủ dữ liệu.
Chúng tôi đã thực hiện một thử nghiệm lâm sàng về các bệnh nhân có kết quả AGUS / AGC, tức là có các tế bào tuyến không điển hình khi xét nghiệm pap, rồi sau đó xét nghiệm HPV của họ và vì thế mà chúng tôi đã khám phá ra rằng chúng tôi đã không truy tầm được những phụ nữ châu Á. Và vì đã không thử nghiệm tại các quốc gia khác nên tôi không muốn bàn luận sợ sẽ có những sai lầm.
NBBS: Vâng, chúng ta vẫn còn phải tìm hiểu thêm về một số sắc thái này và các vấn đề khác. Vì vậy, mặc dù có vắc-xin phòng ngừa, chúng ta sẽ cần tiếp tục sàng lọc căn bệnh này nếu chúng ta muốn bảo vệ gia đình
Bác sĩ Walker: Vâng, tôi không biết câu trả lời cho nguyên nhân đó, vì tỷ lệ phổ biến rất nhỏ. Và vì vậy, tất cả những vấn đề này vẫn cần phải được theo dõi thêm sau khi tiêm chủng. Nhưng điều quan trọng nhất, ít ra tại Mỹ, là mọi người tiêm chủng phòng ngừa quá muộn. Dù họ có thể nghĩ rằng họ đã được tiêm phòng, nhưng họ không thể ngừng sàng lọc . Nếu họ thành thật với chính mình, họ biết rằng họ đã có quan hệ tình dục trước khi tiêm vắc-xin. Vì thể chúng tôi hiện đang thực hiện sàng lọc đôi, mỗi năm năm, với PAP cộng với HPV ngay cả trong dân số đã được tiêm chủng.
NBBS: Đểnhắc lại một lần nữa, khi bác sĩ đề cập đến thời gian quan hệ tình dục đầu tiên trong lứa tuổi 15-17, cho tới khi ung thư bắt đầu xuất hiện do kết quả của những tiếp xúc đó thường là khoảng 10-15 năm sau có phải không?
Bác sĩ Walker: Vâng, lứa tuổi trung bình của phụ nữ khi xét nghiệm Pap bị bất thường là khoảng 35. Tuy nhiên, tôi đã có bệnh nhân 21 tuổi chết vì ung thư cổ tử cung.
NBBS: Vâng, như thế ung thư cổ tử cung có thể phát triển rất nhanh?
Bác sĩ Walker: Không đúng. Không có một quy tắc nhất định nào. Quá trình suy nghĩ thông thường của tôi là phụ nữ bị ung thư cổ tử cung trước nhất, hay ít ra bị loạn sản cổ tử cung trước; sau đó có thể bị ung thư âm hộ. Bệnh này có thể xảy ra ở lứa tuổi lớn hơn một chút, có thể lớn hơn khoảng 10 tuổi. Vì vậy, chúng ta thường thấy ung thư âm hộ 10 năm sau khi loạn sản cổ tử cung. Và sau đó là tới ung thư amidan và hậu môn thường ở lứa tuổi 50-60.
Nhưng chúng tôi thường khám các phụ nữ trong lứa tuổi từ 25 đến 35 tuổi tại các phòng khám loạn sản cổ tử cung của chúng tôi. Tuổi trung bình các phụ nữ bị ung thư cổ tử cung tại Hoa Kỳ là khoảng 42 tuổi. Và những người lớn tuổi dễ chết hơn những người trẻ tuổi. Bởi vì những người trẻ tuổi thường được sàng lọc khi đi nhận thuốc tránh thai, và khi mang thai; và vì vậy chúng tôi khám phá ra bệnh sớm hơn. Những bệnh nhân đã thắt ống dẫn trứng và đã không đến văn phòng bác sĩ trong hơn 10 năm có thể đến với bệnh đã tới giai đoạn 3B, hay đã lan đến thận. Và đó là những gì chúng ta thường thấy ở Oklahoma, thật không may.
NBBS: Nếu tất cả các biện pháp sàng lọc và phòng ngừa không thành công, xin Bác Sĩ cho thính giả biết về cách bác sĩ chữa trị ung thư cổ tử cung như thế nào, về những triệu chứng bệnh nhân thường có và cách điều trị bệnh
Bác sĩ Walker: Vâng, trường hợp lý tưởng nhất là khi bệnh nhân được tìm thấy bị ung thư cổ tử cung vì một pap smear bất thường. Sau đó bệnh nhân đến, và cần sinh thiết cổ tử cung, và soi cổ tử cung. Bác sĩ sẽ tìm thấy nơi bị bất thường, và sẽ phân loại bệnh. Thí dụ như, đó là nghịch sản cổ tử cung 1, 2 hoặc 3. Hay là bị bệnh cấp cao hoặc là cấp thấp. Và chúng tôi sẽ thường xuyên theo dõi những bệnh nhân dương tính với HPV, và những người không mắc bệnh cấp cao.
Những người mắc bệnh cấp cao, nghịch sản cao cấp thường sẽ trị bằng Leep nghĩa là khoét chóp cổ tử cung bằng vòng điện. Nếu họ chỉ bị nghịch sản với biên phẫu thuật không còn tế bào nghịch sản thì sẽ được theo dõi một lần nữa trong sáu tháng sau với xét nghiệm HPV.
Hoặc họ bị ung thư xâm lấn . Nếu chẩn đoán là microinvasion hay xâm lấn nhỏ hoặc ung thư biểu mô tuyến tại chỗ thì có thể điều trị bằng phẫu thuật cắt bỏ tử cung. Và đó là lý tưởng, nếu chỗ bất thường nhỏ hơn 3 mm hoặc ung thư còn tại chỗ. Chúng ta có thể cắt bỏ tử cung và chữa trị cho bệnh nhân. Chúng tôi thậm chí không cần phải cắt bỏ buồng trứng hay xét nghiệm các hạch.
Xâm nhập mạch máu và bạch huyết là một trường hợp đặc biệt mà chúng ta phải lo lắng nhiều hơn về sự lây lan. Hoặc nếu chỗ bị tổn thương có độ sâu xâm lấn 5 mm. Hoặc một tổn thương có thể nhìn thấy bằng mắt thường khoảng một hoặc hai cm, thì lúc đó bệnh đã rơi vào một giai đoạn khác mà chúng ta gọi là ung thư cổ tử cung 1B. Ung thư cổ tử cung 1B vẫn chỉ ở cổ tử cung, vẫn có thể chữa khỏi và họ có các lựa chọn xạ trị hoặc phẫu thuật.
Bệnh nhân trẻ tuổi có xu hướng muốn phẫu thuật. Họ muốn được chữa khỏi mà không cần bức xạ, vì vậy họ có thể bảo tồn chức năng buồng trứng và chức năng tình dục của họ. Và phẫu thuật cắt bỏ tử cung toàn phần là cách điều trị chứ không giống như là cắt bỏ tử cung đơn giản. Khi chỉ có cắt bỏ tử cung đơn giản thì chúng ta thấy các biên phẫu thuật còn tế bào ung thư và tỷ lệ tái phát cao. Chúng ta phải thực hiện cắt bỏ tử cung toàn phần, tức là cắt bỏ tử cung, cổ tử cung, một phần của âm đạo và các mô liên kết quanh cổ tử cung để đảm bảo rằng ung thư không quay trở lại ngay trong âm đạo hoặc các vùng quanh cổ tử cung. Chúng tôi cũng làm việc nạo các hạch bạch huyết.
Chúng tôi thường hay thực hiện thủ tục phẫu thuật hở thay vì nội soi vì một nghiên cứu cho thấy nội soi và phẫu thuật bằng robot có kết quả tồi tệ hơn. Nhưng chúng tôi cũng đang lập lại nghiên cứu đó. Chúng tôi lo ngại về đánh giá giai đoạn bệnh trước phẫu thuật và các kỹ thuật phẫu thuật mà chúng tôi đang mong cải tiến. Phẫu thuật nội soi robot so với thủ tục phẫu thuật hở sẽ bắt đầu vào năm tới như một thử nghiệm ngẫu nhiên. Chúng tôi đang có kế hoạch ghi danh ngay tại Oklahoma và có thể sẽ mở ra trên toàn thế giới. Tất cả các bệnh nhân sẽ được chụp MRI tức là chụp cộng hưởng từ trước phẫu thuật. Chúng tôi muốn biết chính xác khối u lớn như thế nào và đảm bảo chụp
PET tức là chụp cắt lớp phóng xạ positron hoàn toàn không thấy bất kỳ di căn hạch bạch huyết nào. Và sau đó kỹ thuật phẫu thuật sẽ được quay video, và chúng tôi sẽ đảm bảo tất cả các bác sĩ phẫu thuật đều đủ tài năng để thực hiện phẫu thuật. Điều kiện được bao gồm vào cuộc thử nghiệm sẽ rất nghiệm ngặt, và chúng tôi hy vọng rằng chúng tôi sẽ có một phẫu thuật cắt bỏ tử cung toàn phần bằng robot thành công trong tương lai.
NBBS: Nếu được như vậy thì rất tuyệt vời. Đây là một căn bệnh tàn khốc, nhất là khi đã tiến triển đến các giai đoạn muộn của bệnh , cho người phụ nữ và gia đình. Và như Bác Sĩ đã nói, đó là một bi kịch bởi vì nó là một căn bệnh có thể phòng ngừa được. Cũng như Bác Sĩ đã phát biểu trong các câu trả lời vừa qua, rất nhiều trờ ngại mang tính cách xã hội hơn là khoa học trong rất nhiều khía cạnh liên quan đến việc ngăn chặn bệnh này. Nếu Bác Sĩ có thể đoán trong tương lai với những gì chúng ta biết bây giờ về vắc-xin và các tiến bộ, việc gì hy vọng có thể xảy ra trong việc đối phó với căn bệnh này trên toàn thế giới?
Bác sĩ Walker: Vâng, tôi tin rằng chúng ta phải có chương trình vắc-xin bắt buộc. Vắc-xin nên được tiêm chủng trước khi trẻ em đi học. Vắc-xin này cần phải được coi giống như tất cả các vắc-xin như bệnh sởi, quai bị, và rubella. Và nếu vắc-xin HPV bị bắt buộc, thì trẻ em sẽ được tiêm , và lúc đó mọi người sẽ biết HPV là một bệnh truyền nhiễm. Tại sao chúng ta không coi nó như một căn bệnh truyền nhiễm? Nếu chúng ta không ngăn chặn nó, nó sẽ tiếp tục giết người. Vì thế bệnh này không nên coi là một bệnh khác biệt, chỉ vì nó lây truyền qua đường tình dục . Và vì vậy, cũng giống như COVID, giống như bệnh sởi, quai bị, rubella, chúng ta phải khiến cho tất cả các vắc-xin cần thiết được tiêm chủng một cách thích hợp vào đúng thời điểm trước khi lây truyền bệnh. Như vậy chúng ta mới có thể loại bỏ các bệnh này.
NBBS:Vậy để nói tóm lại, cần phòng ngừa, cần sàng lọc để chúng ta có thể phát hiện sớm ra những bệnh nhân đã bị bỏ lỡ để chúng ta có thể tránh tất cả những điều như: những chăm sóc tốn kém và những hậu quả ảnh hưởng đến cuộc sống của nhiều người.
Bác sĩ Walker: Vâng, ý của tôi là rất khó để chữa trị cho một bệnh nhân tại giai đoạn 3B của bệnh. Khi chúng ta có bệnh nhân đã đến tình trạng cần ống thận và đau mãn tính và cần phải sử dụng ma túy, rồi cuối cùng họ cũng qua đời. Chúng tôi cho hóa trị và xạ trị, chúng tôi có cisplatin, Taxol, bevacizumab, Pembroke. Và dù chúng ta có tất cả những loại thuốc rất có hiệu quả này và dù chúng ta biết sự sống còn của bệnh nhân ngày càng dài hơn, nhưng 18 tháng vẫn không tốt. 24 tháng cũng vẫn chưa tốt. Bệnh nhân vẫn chết vì căn bệnh của họ. Thật rất bi thảm vì bệnh này hoàn toàn có thể phòng ngừa được.
BS Hassell nói đúng, đây là một căn bệnh xã hội. Nguyên nhân là do bỏ bê. Và tôi càng cảm thấy tức giận hơn khi thấy bệnh nhân gặp bác sĩ nội khoa vì bệnh tiểu đường và tăng huyết áp, nhưng không được sàng lọc.
Chúng tôi đang phát triển một cách để bệnh nhân có thể tự kiểm tra. Nghĩa là test xét nghiệm HPV sẽ có thể bán tại các nhà thuốc tây như một phương cách tự kiểm tra. Với xét nghiệm đó bệnh nhân có thể tự đưa vào âm đạo, lấy mẫu thử và gửi đến phòng thí nghiệm. Đối với xét nghiệm HPV, hiện tại chính phủ Hoa Kỳ có một khoản trợ cấp mà các công ty được yêu cầu cạnh tranh để cố gắng phát triển một test để bệnh nhân tự kiểm tra. Và theo tôi, công ty Roche, có lẽ là công ty hàng đầu trong lĩnh vực xét nghiệm HPV, vì vậy test này có thể được giao đến Roche hoặc bất kỳ công ty nào có thể sản xuất test rẻ nhất trong số các công ty đang cạnh tranh. Và hy vọng test tự xét nghiệm HPV này sẽ được phổ thông ra trên toàn thế giới. Hiện trên thế giới đang có rất nhiều các tổ chức đang cố gắng cung cấp test xét nghiệm HPV cho tất cả các nước.
Nhưng sau đó chúng ta phải nói đến vấn đề là điều trị bệnh ra sao? Tôi nhớ khi tôi còn ở Nam California, chúng tôi đã gặp trường hợp bốn phụ nữ từ Mễ Tây Cơ đến miền Nam California để điều trị ung thư cổ tử cung của họ, vì họ không thể được điều trị ở Mễ Tây Cơ. Như thế sau khi đã được truy cập để sàng lọc, bạn lại gặp rắc rối vì bạn không có cách điều trị. Cách nào cũng không xong, bạn gặp khó khăn nếu bạn làm, và bạn cũng không yên nếu bạn không làm.
NBBS: Vâng, Bác sĩ Walker, đây là một cuộc thảo luận rất hay và tôi rất cám ơn thời gian Bác Sĩ đã dành cho chúng tôi. Bác Sĩ còn điều cuối cùng nào muốn chia sẻ cho quý thính giả của chúng ta không?
Bác sĩ Walker: Tôi muốn nói cần nhất là những người ủng hộ chương trình phòng ngừa này. Tôi nghĩ rằng điều quan trọng nhất là đừng để bệnh nhân bỏ bê việc chăm sóc phòng ngừa của họ. Đôi khi tôi đổ lỗi cho các bác sĩ. Đôi khi tôi đổ lỗi cho bệnh nhân. Tôi đổ lỗi cho các bác sĩ nhi khoa không tiêm vắc-xin cho bệnh nhân vì không có gì hữu ích hơn khi tiêm vắc-xin cho các em thiếu nhi, nhưng các bác sĩ nhi khoa phải ý thức rằng: việc này cần phải được thực hiện ngay bây giờ . Không cần biết các em tới vì cảm cúm hoặc bong gân mắt cá chân, chỉ cần các bác sĩ nhi khoa tiêm vắc-xin đó ngay cùng ngày, nếu bệnh nhân trong lứa tuổi mà chưa được tiêm. Tất cả mọi người, từ bệnh nhân, đến các viên chức y tế cộng đồng, bác sĩ nhi khoa, và các bác sĩ gia đình đều cần phải là những người ủng hộ chăm sóc phòng ngừa thường xuyên.
NBBS: Vâng, xin cám ơn BS Walker rất nhiều. Thật rất vui để được nói chuyện với BS và tôi tin chắc thính giả của chúng tôi cũng rất cảm kích về điều này. Và riêng đối với quý thính giả của podcast, chúng tôi xin hoan nghênh các ý kiến và câu hỏi của các bạn và chúng tôi sẽ cố gắng trả lời tất cả. Từ giờ đến khi gặp lại các bạn ở podcast sau: “Hãy cùng nhau có những lựa chọn tốt để sức khỏe của chúng ta mãi luôn dồi dào“.